Làm sơ thấy mệt biết mình già
Cắt dũa đôi hồi đứng thở ra
Tóc điểm nhiều chòm không khoái nhuộm
Da nhăn lắm nếp chẳng ưa…cà
Nâng ly nốc rượu đầu quay…dế
Lướt mạng xem thơ mắt quáng gà
Người ngợm đâu nào như bếp nhỉ
Mỗi lần yếu lửa lại…thay ga
Chẳng phải soi gương cũng biết già
Thân hình ục ịch cứ phì ra
Đầu thêm sợi trắng dù năng ruộm *
Dáng bớt đường cong dẫu chịu cà
Dại dột trăm lần người bảo
Thơ ngây tỉ lượt bạn trêu… Gà
Đêm thường vỗ gối rồi cầu nguyện
Sức khỏe như hùm… dụng thả ga
Bất chợt nhìn gương mới biết già
Hình như đãng trí cũng nhiều ra
Đi chơi nhớ mũ thì quên dép
Định ghé mua rau lại chọn cà
Bạn tới ngồi mâm không bát đũa
Anh qua dùng bữa chẳng cơm gà
Nhưng khi rảnh rỗi vào Phây chém
Một tấc đến trời vẫn tẹt ga.
Mới đó loay hoay tuổi đã già
Mình ngồi mệt mỏi khó vào ra
Gối long kệ gối không ưng chữa
Lưng ngứa mặc lưng chẳng phải cà
Sáng uống rượu chai xài rượu ngoại
Chiều ăn cơm bữa đặt cơm gà
Vợ lờ con ngán nào han hỏi
Ý thích được mòi cứ nhấn ga